Trong phim, Trang Nhung vào vai Thục Quyên, một vai diễn phản diện cá tính. Thục Quyên được lớn lên trong nhung lụa, sẵn có ngoại hình đẹp nên cô luôn kiêu căng và chất chứa nhiều tham vọng, mưu mô. Không những thế, Thục Quyên còn tỏ ra là một cô gái ích kỷ khi không muốn san sẻ tình thương của cha mẹ với cô em gái nuôi Hoàng Liễu. Tham vọng mù quáng đã khiến cô luôn sống trong sự ganh đua và mưu tính với người em bất đắc dĩ này.
Thế nhưng, Thục Quyên may mắn có được một người yêu tương đối hoàn hảo đó là Dũng. Dũng không phải là một chàng “công tử bột” chỉ biết ăn chơi hưởng thụ, mà là một chàng trai tài năng và chính trực. Tình yêu của Quyên và Dũng có cơ sở vững chắc từ mối thân tình của hai gia đình.
Giữa lúc Thục Quyên có tất cả trong tay: quyền lực, tiền tài, danh vọng và tình yêu thì đột nhiên cô mắc phải chứng bệnh tai quái (chứng bệnh PMA – tuyết thị giác), khiến cô bị mù vĩnh viễn. Cùng lúc đó, ông Khang, cha cô, cũng phải vào tù vì chính sự thao túng quyền lực của cô đã đưa công ty vào cái bẫy của đối thủ. Tai họa lại đến với Thục Quyên, khi cô nhận ra Dũng không thật sự yêu mình mà lại dành tình cảm đó cho cô em nuôi Hoàng Liễu. Cùng một lúc, mất ánh sáng, mất cha, mất người yêu… Thục Quyên rơi vào tình trạng khủng hoảng tinh thần và suy sụp hoàn toàn.
Buồn, thất vọng, cô bỏ mặc tất cả lên Đà Lạt để nhưng đã được Dũng tìm đón về theo lời khuyên của Liễu. Nhưng từ đó, Thục Quyên mất tự tin hoàn toàn vào bản thân, sống lầm lũi khép kín với mọi người. Cho đến một ngày, cô vô tình biết được bà Nương chính là mẹ ruột của mình khiến Quyên đau đớn vô cùng định chết đi, nhưng rồi cô đã được cứu sống và tìm thấy tình yêu đích thực bên một chàng trai mới. Ánh sáng vẫn luôn ở cuối con đường.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét